Số phận là gì? Khái niệm, tác hại và cách rèn luyện để làm chủ số phận của mình, không sống an bài

Có lẽ trong mỗi chúng ta, ít nhất một lần từng thốt lên: “Chắc số mình vậy rồi.”. Khi mọi cố gắng không được đáp lại, khi những tổn thương kéo dài không lời giải thích, khi nhìn quanh chỉ thấy người khác tiến lên còn mình dậm chân tại chỗ – thì “số phận” bỗng trở thành một nơi trú ẩn. Nhưng liệu đó có thật sự là nơi an toàn, hay chỉ là vỏ bọc của những giấc mơ bị từ bỏ? Trong khi có người chọn sống chủ động, tái tạo chính mình mỗi ngày, thì không ít người lại giam mình trong khung sắt niềm tin rằng “Mình sinh ra là để chịu vậy”. Qua bài viết sau đây, cùng Sunflower Academy chúng ta sẽ tìm hiểu số phận là gì, nhận diện những tác hại âm thầm của nó, và học cách rèn luyện để không sống an bài mà sống như một người đang thực sự chọn lựa cuộc đời của chính mình.

Số phận là gì? Khái niệm, tác hại và cách rèn luyện để làm chủ số phận của mình, không sống an bài.

Định nghĩa về số phận.

Tìm hiểu khái niệm về số phận nghĩa là gì? Số phận (Fate, Life Predestination, Psychological Fixation và Perceived Immutability) là một dạng niềm tin phổ quát, theo đó con người cho rằng cuộc đời mình đã được “ấn định sẵn” – mọi điều xảy ra, dù tốt hay xấu, đều do một lực lượng vượt ngoài tầm kiểm soát chi phối. Khái niệm này tồn tại như một cơ chế nội tâm để giải thích những điều bất công, rủi ro hay không thể lý giải bằng logic thông thường. Trong tâm lý học hành vinhận thức, số phận được xem như một dạng niềm tin giới hạn có điều kiện, hình thành từ trải nghiệm tổn thương, môi trường sống bất ổn hoặc hệ tư tưởng truyền thống – khiến cá nhân ngừng dấn thân vì tin rằng mọi nỗ lực đều đã “vô nghĩa từ đầu”.

Số phận thường bị nhầm lẫn hoặc gán ghép với một số khái niệm khác như định mệnh, an phận, thiên mệnh, nhưng chúng không hoàn toàn đồng nhất. Có người nghĩ rằng chấp nhận số phận là biết bằng lòng, là sống “thuận theo trời”. Nhưng thực chất, sống cam chịuchối bỏ năng lực chuyển hóa của chính mình – lại chính là đang đóng khung bản thân trong một kịch bản mà ta chưa từng viết. Trái ngược với số phận là sự chủ động sống, khả năng chọn lại, tinh thần vượt lên từ giới hạn thực tế.

Để hiểu rõ hơn về số phận, chúng ta cần phân biệt với một số khái niệm liên quan như định mệnh, an phận, tự do ý chítư duy phát triển. Cụ thể như sau:

  • Định mệnh (Destiny): Định mệnh mang màu sắc triết học – tâm linh – được hiểu như một “đường sống” đã được thiết kế từ trước, mang tính linh thiêng. Còn số phận thường được người bình thường dùng như một lời kết luận về bản thân: “Tôi như vậy là vì số cả rồi.”. Trong khi định mệnh đôi khi vẫn mở ra chiều sâu chiêm nghiệm, số phận thường khóa lại hành động.
  • An phận (Submissive Compliance): Sống an phận là chọn cách sống yên ổn, vừa phải, không ganh đua. Nhưng số phận lại hàm ý rằng “dù muốn cũng không thể khác đi”. Người an phận vẫn còn tự do lựa chọn; người tin vào số phận thì không còn thấy mình có lựa chọn nào khác. Một người có thể sống an phận với lòng biết ơn – nhưng nếu sống trong số phận, lòng biết ơn cũng biến mất, thay vào đó là cảm giác “Mình chỉ có thể như vậy”.
  • Tự do ý chí (Free Will): Đây là khái niệm đối lập với số phận. Người tin vào tự do ý chí sống trong tinh thần: “Tôi có thể chọn lại bất cứ lúc nào.”. Họ nhận trách nhiệm với đời mình. Họ không phủ nhận nghịch cảnh, nhưng cũng không để nghịch cảnh định hình bản chất của mình. Họ sống trong tư duy khả năng – trong khi người sống theo số phận lại sống trong “vùng bất lực học được”.
  • Tư duy phát triển (Growth Mindset): Trong khi số phận tạo ra niềm tin cố định rằng năng lực không thay đổitư duy phát triển lại tin rằng con người luôn có thể học, chuyển hóa và mở rộng chính mình. Người sống với tư duy phát triển đặt câu hỏi: “Mình đang học gì từ điều này?”, còn người sống trong số phận thì kết luận: “Mình vốn không hợp với điều này.”

Ví dụ, một đứa trẻ lớn lên trong nghèo khó, khi trưởng thành vẫn giữ câu nói “số tôi nghèo từ nhỏ”, và dùng nó như lý do để không mơ ước, không đầu tư cho bản thân, không tin rằng mình có thể sống khác. Trong khi đó, có những người khác – cùng xuất thân – lại học cách dùng nghịch cảnh làm đòn bẩy. Vấn đề không nằm ở quá khứ, mà ở cách ta gán nhãn cho bản thân: “đây là một chương” hay “đây là toàn bộ câu chuyện”.

Như vậy, số phận không phải là thứ “tồn tại khách quan” như nhiều người lầm tưởng, mà là một cách định nghĩa chủ quan về giới hạn. Điều nguy hiểm là khi niềm tin ấy trở thành nền tảng tư duy, nó sẽ ảnh hưởng đến mọi lựa chọn sống, từ tình yêu, công việc, đến cách ta nhìn chính mình. Để hiểu rõ hơn sức ảnh hưởng đó, phần tiếp theo sẽ đi sâu vào các hình thức biểu hiện của số phận trong đời sống cá nhân và xã hội.

Phân loại các hình thức biểu hiện của số phận trong đời sống.

Số phận thể hiện qua những khía cạnh nào trong đời sống cá nhân và xã hội? Không chỉ là một khái niệm trừu tượng, số phận thường hiện diện trong đời sống thông qua cách con người lý giải thành bại, phản ứng với biến cố hoặc xác định giá trị bản thân. Khi đi sâu vào quan sát, chúng ta nhận ra rằng “niềm tin số phận” không chỉ tồn tại trong lời nói, mà còn được “lập trình” vào tư duy, hành vi và cả sự im lặng cam chịu của một đời người. Cụ thể như sau:

  • Số phận trong chuyện tình cảm và hôn nhân: Nhiều người xem việc gặp ai, kết hôn với ai, chia tay hay ở lại là “do duyên – do số”. Họ có thể chấp nhận một mối quan hệ độc hại vì tin rằng “số mình phải chịu vậy”, hoặc từ chối một người tử tế vì cho rằng “Mình không có số hưởng hạnh phúc”. Khi số phận hóa tình yêu, con người đánh mất quyền chọn lựa, từ bỏ cả cơ hội được yêu thương lành mạnh.
  • Số phận trong hoàn cảnh sống và xuất thân: Những người lớn lên trong nghèo khó, bạo lực gia đình hoặc thiệt thòi xã hội dễ bị “mặc định” là không thể vươn lên. Câu nói “con nhà đó số khổ từ nhỏ” dần trở thành nhãn mác tâm lý, không chỉ bị gán từ ngoài mà còn được nội hóa bên trong. Họ lớn lên với niềm tin giới hạn rằng mình “không thể hơn thế”.
  • Số phận trong học tậptrí tuệ: Có học sinh sau vài lần điểm kém đã tự nói “em không có số học hành”. Có người lớn nghĩ “đầu óc mình chậm từ bé”, “trời không cho thông minh”… nên từ chối mọi cơ hội rèn luyện, học lại, hoặc phát triển kỹ năng. Sự định danh ấy khiến họ từ bỏ ngay cả những lĩnh vực từng có thể mở ra con đường chuyển hóa sâu sắc.
  • Số phận trong công việc và sự nghiệp: Trong môi trường cạnh tranh, người mang tư duy số phận dễ từ chối dấn thân khi gặp khó khăn. Họ đổ lỗi cho “không có duyên với nghề”, “Mình không được thời thế nâng đỡ”, rồi an phận trong công việc không phù hợp. Ngược lại, có người dù thành công vẫn sống trong nỗi sợ “sẽ bị số lấy lại”, nên không dám tận hưởng hoặc đầu tư bền vững.
  • Số phận trong vai trò xã hội: Từ quan niệm “gái có công thì chồng chẳng phụ” đến “phụ nữ là phải chịu”, “Người như mình sinh ra là để hy sinh”… Những định nghĩa văn hóa này dần tạo ra hình mẫu số phận cho từng nhóm người. Khi cá nhân đồng thuận mà không phản tư, họ biến những vai diễn xã hội thành giới hạn thật sự của cuộc đời mình.
  • Số phận trong mối quan hệ với cơ thể: Một số người mang mặc cảm ngoại hình nói “Mình sinh ra đã xấu”, “đây là số trời bắt vậy rồi”, rồi sống trong tự ti suốt đời. Họ không chăm sóc bản thân, không dám thay đổi thói quen, không tìm cách cải thiện sức khỏe, vì trong tiềm thức, cơ thể họ “đã bị số quy định” ngay từ đầu.
  • Số phận trong phản ứng với thất bại: Người mang tư duy số phận không nhìn thất bại như bài học, mà như bản án. Họ nói “không hợp mệnh”, “số mình không được như người ta”, rồi khép lại mọi cơ hội mới. Sự từ bỏ ở đây không đến từ dữ kiện, mà từ một kịch bản vô hình đã ăn sâu vào cách họ lý giải thế giới.

Có thể nói rằng, niềm tin vào số phận không chỉ giới hạn con người trong hành động, mà còn bóp méo cả cách họ nhìn chính mình. Khi ta tin rằng “Mình là một nhân vật trong một câu chuyện có sẵn”, thì ta từ chối khả năng viết lại đời mình. Và chính đó là lúc ta không còn sống mà chỉ đang lặp lại. Trong phần tiếp theo, chúng ta sẽ phân tích sâu hơn những tác hại mà niềm tin số phận gây ra cho hành trình phát triển cá nhân và xã hội.

Tác hại của tư duy số phận trong cuộc sống.

Khi sống với tư duy số phận, nó gây ra những hệ quả tiêu cực gì trong hành trình cá nhân và xã hội của chúng ta? Niềm tin vào số phận có thể bắt đầu từ sự an ủi trong khổ đau, nhưng nếu duy trì lâu dài, nó trở thành rào chắn vô hình ngăn con người tiến hóa. Không chỉ làm mờ ý chí cá nhân, tư duy số phận còn ngấm sâu vào cách ta nhìn thế giới, phản ứng với cơ hội và tự định danh giá trị bản thân. Dưới đây là những tác hại điển hình:

  • Tác hại đối với nội tâm và giá trị cá nhân: Tư duy số phận khiến người ta không còn dám mơ ước. Khi tin rằng mình “chỉ đến vậy thôi”, người ta không còn tìm kiếm phiên bản tốt hơn của bản thân. Tự tin bị thay bằng mặc định, tiềm năng bị bỏ quên, và lòng tự trọng dần mòn đi qua từng ngày sống trong lặp lại. Họ không cần ai cản đường, vì chính họ đã dựng rào bên trong.
  • Tác hại đối với sự phát triển cá nhân: Người sống với tư duy số phận thường không thấy lý do để học thêm, thử mới, hay làm khác. Họ lặp lại công việc cũ, quan hệ cũ, phản ứng cũ – ngay cả khi chúng gây tổn thương – chỉ vì “Mình sinh ra để như vậy”. Họ không tin có gì khác, nên không tìm gì khác. Họ không thấy lối ra, vì không còn tin vào việc đi tiếp.
  • Tác hại đối với khả năng ra quyết định: Tư duy số phận khiến cho con người trì hoãn hoặc né tránh hành động. Khi phải đưa ra lựa chọn, họ chờ “ý trời”, “duyên đến”, “thời tới”… Thay vì đánh giá dữ kiện, họ tìm dấu hiệu bên ngoài. Và khi kết quả không như ý, họ không xem lại quá trình mà chỉ khẳng định “số không tới”. Điều này khiến họ sống không chiến lược – chỉ phản ứng theo diễn biến.
  • Tác hại đối với mối quan hệ xã hội: Người tin vào số phận thường sống trong những vai diễn rập khuôn – như “Người phải chịu thiệt”, “Người không thể hạnh phúc”, “Người phải lo cho người khác”… Họ không dám đặt ranh giới, không dám đòi hỏi sự tôn trọng, vì nghĩ đó không “thuộc về số mình”. Điều này không chỉ khiến họ tổn thương mà còn tạo ra các mối quan hệ thiếu công bằng, thiếu đối thoại thật.
  • Tác hại trong môi trường công việc và xã hội: Trong cộng đồng, nếu nhiều người cùng mang tư duy số phận, văn hóa an phận sẽ lấn át văn hóa cải tiến. Những ý tưởng mới sẽ bị bóp nghẹt bởi câu “chưa tới thời”, “Mình không hợp”, “đã thử rồi nhưng không được”… Xã hội ấy dần trở nên mệt mỏi, trì trệlệ thuộc vào sự “may mắn” hơn là nỗ lực thực chất.
  • Tác hại trong việc chữa lànhchuyển hóa cá nhân: Người tin vào số phận thường nghĩ rằng tổn thương là điều “phải chịu” – không thể giải quyết. Họ không chủ động đi tìm hỗ trợ, không tiếp cận trị liệu, không học cách hồi phục. Họ sống chung với nỗi đau như định mệnh, thay vì nhìn nó như một chương có thể vượt qua bằng nhận thứchành động cụ thể.

Từ những thông tin trên cho thấy, tư duy số phận không chỉ làm tê liệt năng lực sống, mà còn vô hiệu hóa mọi cơ hội chuyển hóa cá nhân. Khi con người không còn tin rằng mình có thể thay đổi, thì số phận – vốn chỉ là một niềm tin – sẽ trở thành nhà giam thật sự. Trong phần tiếp theo, chúng ta sẽ cùng tìm hiểu những biểu hiện cụ thể của tư duy này trong đời sống hàng ngày.

Biểu hiện cụ thể của tư duy số phận trong đời sống thực tế.

Làm sao để nhận biết một người đang sống theo tư duy số phận trong thực tế đời sống? Tư duy số phận không phải cũng nào cũng được nói ra thành lời, nhưng có thể cảm nhận rõ trong cách con người phản ứng với thử thách, đưa ra quyết định và định danh chính mình. Đôi khi chỉ cần nghe một câu thở dài, một cái lắc đầu, một lời từ chối cơ hội – là đủ để nhận ra niềm tin cố định “Tôi không thể khác đi” đang âm thầm vận hành. Khi một người mang tư duy số phận, họ thường thể hiện qua các dấu hiệu sau:

  • Biểu hiện trong suy nghĩniềm tin cá nhân: Người sống trong tư duy số phận thường mang theo những suy nghĩ lặp lại như: “Tôi sinh ra đã vậy rồi”, “Mình không có số may mắn”, “Trời cho sao chịu vậy thôi”. Họ tin rằng bản thân có một “giới hạn bẩm sinh” không thể vượt qua – dù chưa từng thực sự thử nghiêm túc. Họ ít khi đặt câu hỏi mới về chính mình, vì đã có “câu trả lời cố định” từ bên trong.
  • Biểu hiện trong lời nóigiao tiếp hàng ngày: Họ dễ dùng những cụm như “số vậy rồi”, “chắc ông trời thử thách mình”, “Mình không có cửa”… trong các cuộc trò chuyện. Những câu nói ấy nghe có vẻ nhẹ nhàng, thậm chí triết lý – nhưng thực chất là biểu hiện của sự cam chịu ngấm ngầm. Họ ít nói về giải pháp, chủ động hay thay đổi mà hay kể lại câu chuyện theo chiều hướng định sẵn.
  • Biểu hiện trong cảm xúc và cách tự định danh: Người sống với tư duy số phận dễ mang mặc cảm “Mình không đáng được hạnh phúc”, “Mình không thể thành công như người khác”, “Mình xui từ bé đến giờ”. Họ cảm thấy buồn, hụt hẫng, thất vọng… nhưng lại không có động lực tìm đường đi khác. Cảm xúc tiêu cực của họ không bộc phát dữ dộiâm ỉ, kéo dài và dần làm mờ đi khả năng phản kháng tinh thần.
  • Biểu hiện trong hành vi lựa chọn cá nhân: Họ thường né tránh cơ hội mới, từ chối thử thách dù có tiềm năng. Họ ở lại trong công việc không phù hợp, mối quan hệ thiếu tôn trọng, môi trường độc hại… vì tin rằng “Mình không có nhiều lựa chọn”. Khi buộc phải chọn, họ chọn theo thói quen, lời người khác, hoặc để mặc mọi thứ trôi đi. Khi thất bại, họ không rút kinh nghiệm mà chỉ kết luận “chắc do số”.
  • Biểu hiện trong học tậpphát triển: Họ không đầu tư cho việc học hoặc luyện tập kỹ năng mới, vì cho rằng “không hợp”, “không có tố chất”. Họ sớm từ bỏ nếu gặp khó, không tin việc cố gắng có thể thay đổi kết quả. Khi thấy người khác tiến bộ, họ hoặc mặc cảm, hoặc đổ cho “số người ta sướng từ bé”, “Người ta có nền tảng”. Họ không xem đó là nguồn cảm hứng mà là một thực tế xa vời với mình.
  • Biểu hiện trong mối quan hệ và tình cảm: Người mang tư duy số phận thường ở lại trong mối quan hệ tổn thương vì nghĩ rằng “đời mình chỉ vậy thôi”. Họ không dám yêu lại sau đổ vỡ, không đặt kỳ vọng cao, vì sợ thất vọng sẽ lặp lại “như số đã an bài”. Trong tình yêu, họ yêu bằng nỗi lo, bằng cảm giác thiếu – hơn là bằng sự đủ đầy của người đang bước vào mối quan hệ mới với trái tim tự do.
  • Biểu hiện trong phản ứng với biến cố: Khi gặp khủng hoảng – bệnh tật, mất việc, chia tay – họ không tìm phương án phục hồi, mà chỉ im lặng gánh chịu. Họ không muốn ai khuyên nhủ hay động viên, vì đã ngầm “chấp nhận số”. Cảm giác bất lực trở thành tâm thế quen thuộc, và họ dùng nó để lý giải mọi thứ mà không cần hành động.

Nhìn chung, người sống với tư duy số phận thường không hẳn là bi quan, mà là không còn thấy lý do để lạc quan. Họ không hận đời, nhưng đã lặng lẽ thu mình khỏi khả năng tái sinh. Họ không chống lại thực tại, nhưng cũng không đồng hành với nó để chuyển hóa. Và đó chính là lý do khiến việc rèn luyện để vượt thoát tư duy số phận là hành trình cần thiết mà chúng ta sẽ cùng khám phá trong phần tiếp theo.

Cách rèn luyện để làm chủ số phận, không sống an bài.

Làm thế nào để chúng ta có thể rèn luyệnlàm chủ số phận của mình, thay vì sống an bài trong giới hạn được gán sẵn? Làm chủ số phận không phải là điều xảy ra trong một khoảnh khắc tỉnh thức mà là hành trình dài, nơi mỗi người cần can đảm tháo gỡ lớp vỏ niềm tin cũ, thử nghiệm những hành vi mới và chấp nhận trách nhiệm với chính cuộc đời mình. Sau đây là những giải pháp cụ thể để chúng ta bước ra khỏi lối sống định sẵn, và sống như một người đang thật sự chọn lựa.

  • Thấu hiểu chính bản thân mình: Mọi thay đổi sâu bền đều khởi đầu từ nhận thức. Hãy bắt đầu bằng việc tự hỏi: “Niềm tin nào về số phận đang chi phối tôi?”, “Tôi đã bao lần từ bỏ điều mình muốn chỉ vì nghĩ rằng không xứng đáng, không đến lượt mình?”. Viết ra, lắng nghe, đối thoại với chính mình là bước đầu tiên để tách bản thân ra khỏi niềm tin đã ăn sâu. Chúng ta không thể làm chủ cuộc đời khi còn bị lẫn lộn giữa tiếng nói thật và tiếng vọng của số phận.
  • Thay đổi góc nhìn, tư duy mới: Tư duy số phận là một cấu trúc nhận thức cố định – nên để phá vỡ nó, chúng ta cần luyện tập tư duy linh hoạt. Thay vì hỏi “Tại sao điều này lại xảy ra với tôi?”, hãy thử hỏi “Tôi có thể hiểu điều này theo cách nào khác?”, “Nếu đây không phải là số, thì là do điều gì?”. Những câu hỏi mở giúp não bộ vượt ra khỏi lối mòn – mở đường cho sự lựa chọn mới.
  • Học cách chấp nhận mà không đầu hàng: Làm chủ số phận không đồng nghĩa với phủ nhận khó khăn. Ngược lại, người làm chủ chính là người dám nhìn thẳng vào hoàn cảnh, và vẫn tin mình có thể thay đổi cách phản ứng. Sự chấp nhận không giết chết hy vọng, mà là điểm tựa để hy vọng bước ra từ thực tại, chứ không phải mộng tưởng.
  • Viết và trình bày cụ thể trên giấy: Hành vi viết là hành động định hình tư duy. Hãy viết ra những niềm tin giới hạn đang giam cầm bạn, rồi thử thay thế bằng những câu chủ động hơn:
    “Tôi không giỏi việc này” → “Tôi đang học cách trở nên tốt hơn mỗi ngày.”
    “Số mình không được yêu thương” → “Tôi đang mở lòng để tiếp nhận tình yêu lành mạnh.”
    Sự chuyển dịch ngôn ngữ dẫn tới chuyển dịch nhận thức.
  • Thiền địnhthực hành chánh niệm: Chánh niệm giúp ta quan sát những suy nghĩ tự động như “Mình không thể thay đổi”, “Mình không đáng được thành công”… mà không bị chúng chi phối. Qua thực hành thiền, chúng ta nhận ra rằng tư duy số phận chỉ là một dòng suy nghĩ – không phải sự thật. Và nếu không phải là sự thật, nó có thể được thay thế.
  • Chia sẻ khó khăn với người đủ an trú: Khi dám nói ra nỗi sợ, giới hạnniềm tin sâu kín của mình với một người hiểu – ta đang bắt đầu quá trình gỡ bỏ định mệnh. Một người bạn tâm lý, một chuyên gia trị liệu, một cộng đồng có khả năng lắng nghe sẽ giúp bạn nhìn thấy những phần của mình mà bạn đã từ chối suốt bao năm vì nghĩ “số mình vậy rồi”.
  • Xây dựng thói quen hành động nhỏ, kiên định: Mỗi lần bạn làm một điều bạn từng nghĩ mình không làm được – bạn đang phá vỡ cấu trúc cũ. Dù là tập thể dục, học một kỹ năng mới, nói lời từ chối, hay đứng lên bảo vệ quan điểm – mỗi hành động ấy là một tuyên ngôn: Tôi không bị giới hạn bởi điều từng được gọi là số phận. Lặp lại đủ nhiều, chính hành động sẽ viết lại niềm tin.
  • Tạo thói quen chất vấn niềm tin định sẵn: Mỗi khi trong đầu xuất hiện suy nghĩ “chắc mình không có duyên”, “thôi bỏ đi cũng đúng số rồi”, hãy tự hỏi: “Suy nghĩ này đến từ đâu?”, “Nó có bằng chứng không?”, “Nếu tôi không tin điều này nữa, tôi sẽ làm gì khác đi hôm nay?”. Những câu hỏi ấy giúp bạn trở thành người điều khiển, không phải hành khách trong đời mình.
  • Tìm sự hỗ trợ chuyên nghiệp: Nếu tư duy số phận xuất hiện do tổn thương sâu, gắn với sang chấn hoặc di truyền niềm tin từ gia đình, thì việc tiếp cận trị liệu tâm lý hoặc khai vấn chuyên sâu là cần thiết. Đây không phải là dấu hiệu yếu đuối mà là biểu hiện dũng cảm của người muốn thật sự sống khác đi.
  • Các giải pháp bổ sung: Bạn có thể đọc sách truyền cảm hứng chuyển hóa, luyện viết tự truyện, xây dựng nhóm hỗ trợ lẫn nhau hoặc tham gia lớp học giúp mở rộng nhận thức. Mỗi điều nhỏ – khi thực hiện với nhận thức – sẽ dần tái lập lại cách bạn đối thoại với “số phận”.

Tóm lại, làm chủ số phận không phải là tuyên chiến với đời, mà là trở về nắm lấy tay lái của chính mình. Đó là hành trình từ thụ động sang chủ động, từ mặc định sang chọn lựa, từ sống an bài sang sống có định hướng. Và khi chúng ta đủ kiên định để không bị nhấn chìm bởi điều “được cho là không thể thay đổi” – chính là lúc chúng ta bắt đầu viết lại số phận theo cách của mình.

Kết luận.

Thông qua hành trình tìm hiểu về số phận, những tác hại tinh vi và cách rèn luyện để làm chủ số phận của mình, không sống an bàiSunflower Academy đã trình bày ở trên. Hy vọng bạn đã nhận ra rằng, số phận không phải là thứ được khắc vào đá mà chỉ là một câu chuyện cũ, một niềm tin có thể được viết lại. Khi chúng ta đủ tỉnh thức để nhận ra mình đang sống theo mặc định, đủ can đảm để dừng lại và chọn một hướng khác, thì chính thời khắc ấy, cuộc đời bắt đầu chuyển hướng. Và điều kỳ diệu là: sự chuyển hướng ấy luôn bắt đầu từ bên trong.

a

Everlead Theme.

457 BigBlue Street, NY 10013
(315) 5512-2579
everlead@mikado.com

    User registration

    You don't have permission to register

    Reset Password