Quên ơn là gì? Khái niệm, tác hại và cách rèn luyện để ghi nhớ công ơn, tránh thái độ quên ơn

Có những tổn thương không đến từ phản bội mà từ sự im lặng. Không ai nói gì, không ai phủ nhận, nhưng cũng chẳng ai ghi nhận. Quên ơn không gây chấn động – nhưng lại khiến người từng nâng đỡ cảm thấy vô hình. Một câu cảm ơn bị lãng quên, một người bạn cũ không được nhắc tên, một người thầy không được tưởng nhớ… đều là những mảnh vỡ âm thầm trong lòng người. Qua bài viết sau, cùng Sunflower Academy chúng ta sẽ khám phá khái niệm, tác hại và cách rèn luyện để ghi nhớ công ơn, tránh thái độ quên ơn – như một cách sống có cội rễ, nghĩa tình và nhân văn.

Quên ơn là gì? Khái niệm, tác hại và cách rèn luyện để ghi nhớ công ơn, tránh thái độ quên ơn.

Khái niệm về quên ơn.

Tìm hiểu khái niệm về quên ơn nghĩa là gì? Quên ơn (Forgetting Gratitude hay Absence of Acknowledgment, Emotional Amnesia) là trạng thái không còn nhớ đến người từng giúp đỡ mình, hoặc không thể hiện lòng tri ân trong suy nghĩ, lời nóihành vi. Đây là biểu hiện của sự thiếu gắn kết với ký ức ân tình, có thể do lối sống vội, thiếu rèn luyện cảm xúc, hoặc quan điểm sai lệch rằng “giúp là tự nguyện – không cần đáp lại”. Người quên ơn không nhất thiết là người xấu – nhưng họ khiến người từng giúp mình cảm thấy bị lãng quên, không còn ý nghĩa.

Quên ơn có thể xảy ra ở mọi tầng quan hệ: từ gia đình (quên công cha mẹ), trường học (quên thầy cô), cộng đồng (quên người giúp đỡ lúc khó khăn), đến đồng nghiệp, bạn bè. Dù không phản lại, người quên ơn vẫn làm tổn thương lòng người, vì họ thiếu một câu cảm ơn, một ánh mắt ghi nhận, một hành động tri ân đúng lúc. Trong xã hội phương Đông – nơi trọng đạo lý và nghĩa tìnhquên ơn không chỉ là hành vi thiếu lễ phép, mà còn là dấu hiệu suy giảm đạo đức nội tâm.

Khác với vong ân bội nghĩa – mang tính phản bội, chủ đích và có mức độ nghiêm trọng cao, quên ơn thường là biểu hiện của sự hời hợt, thiếu chiều sâu cảm xúc hoặc thiếu thói quen ghi nhớ những điều mình nhận được. Nó có thể xảy ra ở những người tốt – nhưng vì chưa được dạy, chưa thực hành nên dần hình thành thói quen thờ ơ.

Để phân biệt rõ quên ơn, chúng ta cần phân biệt với vô ơn, vong ân bội nghĩa, không nhận thức ơn nghĩa, lãng quên không chủ đích. Cụ thể như sau:

  • Vô ơn (Ingratitude):trạng thái không thể hiện sự biết ơn sau khi nhận được điều tốt đẹp từ người khác. Vô ơn mang tính hành vi – nghĩa là người đó có thể nhớ nhưng vẫn chọn cách lạnh nhạt hoặc phủ nhận. Khác với quên ơn ở chỗ người vô ơn có thể ý thức rõ ràng về ơn nghĩa nhưng không phản hồi bằng cảm xúc hay hành vi phù hợp.
  • Vong ân bội nghĩa (Betrayal of Benefactor): Là khi một người không chỉ quên công ơn mà còn phản bội hoặc gây tổn thương trực tiếp đến người từng giúp mình. Đây là mức độ nặng nhất, vừa bao gồm sự lãng quên vừa có yếu tố phản trắc, đi ngược lại chuẩn mực đạo đức trong mối quan hệ giữa người với người.
  • Không nhận thức ơn nghĩa (Emotional Unawareness): Là khi một người không hiểu được giá trị của điều mình nhận được – do hạn chế cảm xúc, trải nghiệm sống hoặc giáo dục. Đây không hẳn là quên ơn, vì họ chưa từng ghi nhận điều gì đáng biết ơn. Hành vi thiếu trân trọng ở nhóm này thường xuất phát từ sự vô tình hơn là cố ý.
  • Lãng quên không chủ đích (Unintentional Forgetting):trạng thái quên do hoàn cảnh như stress, quá tải thông tin hoặc thời gian trôi qua quá lâu. Người này không cố tình phủ nhận ơn nghĩa nhưng lại không nhớ để thể hiện lòng biết ơn. Tuy không mang ý xấu, nhưng vẫn khiến người từng giúp cảm thấy hụt hẫngtổn thương.

Hãy hình dung một người bạn từng giúp đỡ lúc bạn khốn khó – sau này khi bạn ổn định lại, bạn không còn liên lạc, không nhắc đến họ, thậm chí khi gặp lại cũng không bày tỏ gì. Dù bạn không làm gì sai – người ấy vẫn có thể cảm thấy họ “bị lãng quên”. Đó chính là quên ơn – thứ tổn thương không lời, không rõ rệt, nhưng sâu sắc.

Từ góc nhìn phát triển nhân cách, quên ơn không chỉ là hành vi thiếu sót mà là biểu hiện của một đời sống cảm xúc chưa được đánh thức. Khi một người sống thiếu kết nối với gốc rễ, không nhớ ai từng nâng mình dậy, thì những bước đi sau này – dù rực rỡ đến đâu – vẫn dễ lạc lối trong cô đơn và vô nghĩa. Nhận diện hành vi quên ơn chính là bước đầu để quay lại với lòng tri ân – cội nguồn của mọi phẩm chất cao đẹp nơi con người.

Phân loại các khía cạnh của quên ơn.

Quên ơn thường biểu hiện qua những dạng thức cụ thể nào? Không phải lúc nào quên ơn cũng là hành vi cố tình. Nhiều người quên ơn một cách vô thức, do lối sống vội vã, thiếu rèn luyện cảm xúc hoặc vì quá tập trung vào bản thân. Dưới đây là những dạng quên ơn phổ biến, phản ánh ở nhiều tầng lớp quan hệ và môi trường sống.

  • Quên ơn trong tình cảm, mối quan hệ: Là khi một người từng được yêu thương, chăm sóc – nhưng sau khi vượt qua khó khăn thì không còn nhớ đến người đã ở bên cạnh mình. Họ có thể không hỏi thăm, không nhắc tên, không dành cho người ấy một lời cảm ơn hoặc lời tri ân đúng lúc. Trong tình yêu, đây là người từng được nâng đỡ cảm xúc, được lắng nghe – nhưng sau khi vượt khủng hoảng, họ rời đi mà không để lại một lời tử tế.
  • Quên ơn trong đời sống, giao tiếp: Là khi một cá nhân nhận được sự giúp đỡ – như chỉ đường, nhường chỗ, chia sẻ cơ hội – nhưng không có lời cảm ơn, không hồi đáp bằng hành vi tương xứng. Đây là loại quên ơn diễn ra thường xuyên trong đời sống hàng ngày: bạn được nhường ghế, nhưng lặng lẽ ngồi xuống mà không mỉm cười; bạn được giúp khi xe hỏng – nhưng không hẹn dịp nào đó quay lại giúp người kia. Những hành vi nhỏ – nhưng phản ánh sâu về nền đạo đức cảm xúc bên trong.
  • Quên ơn trong kiến thức, trí tuệ: Là khi học sinh không ghi nhớ công lao thầy cô, không nhắc đến người từng hướng dẫn, hoặc xem sự hiểu biết của mình là do “tự học là chính”. Trong môi trường học thuật, người nghiên cứu đôi khi quên nhắc tên người tiền nhiệm, người dẫn dắt, hoặc không trân trọng tri thức từng được trao. Dạng này khiến dòng chảy truyền thừa bị đứt gãy, làm suy giảm văn hóa ghi nhận trong học tập.
  • Quên ơn trong địa vị, quyền lực: Là khi một người sau khi đạt được vị trí cao hơn – không còn nhắc đến người từng tạo điều kiện, cưu mang hoặc che chở họ. Họ giữ hình ảnh thành đạt – nhưng tách khỏi gốc gác cũ, không quay lại, không tri ân, hoặc thậm chí né tránh người từng giúp mình để giữ “bản lý lịch đẹp”. Dạng này thường xảy ra trong môi trường công việc, chính trị hoặc giới nghệ thuật – nơi hình ảnh cá nhân được đặt cao hơn giá trị cội nguồn.
  • Quên ơn trong tài năng, năng lực: Là khi người từng được dẫn dắt, huấn luyện – sau khi thành công thì không thừa nhận người đã đồng hành cùng mình. Họ kể lại câu chuyện như thể mọi thứ là do nỗ lực bản thân, quên đi người đã truyền lửa, sửa lỗi, kèm cặp từng bước. Dạng này làm tổn thương sâu những người làm công việc “hậu trường” như trợ giảng, huấn luyện viên, cố vấn.
  • Quên ơn trong ngoại hình, vật chất: Là khi người từng được giúp thay đổi điều kiện sống, diện mạo, môi trường – nhưng sau khi “đổi đời” thì không còn quay lại cộng đồng cũ, không giúp người từng giúp mình, hoặc ngại nhắc đến quá khứ từng thiếu thốn. Họ sống với diện mạo mới – nhưng phủ nhận luôn người từng đồng hành cùng họ lúc còn sơ khởi.
  • Quên ơn trong dòng tộc, xuất thân: Là khi con cháu không ghi nhớ công ơn tổ tiên, ông bà, cha mẹ. Họ sống vô cảm, không giữ lễ giỗ, không hỏi han, không tưởng nhớ. Đây là dạng quên ơn để lại tổn thương liên thế hệ, làm đứt gãy truyền thống gia đình và mất đi năng lượng tâm linh tích cực từ nguồn cội.
  • Quên ơn trong khía cạnh khác: Bao gồm các biểu hiện như quên ơn bạn học cũ, người từng giúp bạn trong một giai đoạn ngắn, nhưng rất quan trọng. Dù mối quan hệ ấy chỉ kéo dài vài tháng – nhưng công sức, lòng tốt họ trao đi xứng đáng được ghi nhớ. Khi ta quên ơn trong những chuyện “nhỏ”, ta đang dần làm mòn nền đạo đức của chính mình.

Có thể nói rằng, quên ơn không phải là tội lỗi lớn – nhưng là vết mờ âm thầm xóa đi những điều tốt đẹp. Người sống thiếu lòng tri ân không nhất thiết làm tổn thương ai – nhưng dần trở thành người không còn thấy ai đáng nhớ. Và đó chính là sự nghèo nàn lớn nhất trong đời sống cảm xúc của một con người.

Tác động, ảnh hưởng của quên ơn.

Quên ơn có ảnh hưởng như thế nào đến cuộc sống cá nhân và cộng đồng? Một lời cảm ơn bị bỏ quên – không chỉ khiến người trao đi thấy tổn thương, mà còn khiến người nhận trở nên trống rỗng. Quên ơn không để lại vết thương rõ ràng – nhưng là ngọn gió âm thầm bào mòn mối quan hệ, lòng tin và cả giá trị sống của một cộng đồng.

  • Quên ơn đối với cuộc sống, hạnh phúc: Người không biết tri ân thường khó cảm thấy hài lòng. Họ luôn chạy theo mục tiêu mới, vì trong tâm thức – mọi điều tốt đẹp đều là “phải có”, “xứng đáng”, chứ không phải “được nhận từ người khác”. Họ khó gắn bó lâu dài với ai, vì không có mạch ngầm biết ơn để duy trì sự kết nối. Họ có thể giàu – nhưng lại thấy trống. Thành công – nhưng lại thiếu cảm xúc sâu sắc. Và từ đó, cuộc sống dần trở nên vô nghĩa.
  • Quên ơn đối với phát triển cá nhân: Khi bạn không nhớ ai từng giúp mình – bạn sẽ khó biết trân trọng hành trình mình đi qua. Người tri ân học được cách chậm lại, lắng nghe, giữ mối quan hệ – còn người quên ơn dễ trở nên ích kỷ, thiếu sự nâng đỡ tinh thần, và phát triển một cách lạc lõng. Từ đó, họ dễ tổn thương khi bị người khác “quên lại”, và rơi vào vòng lặp cô lập chính mình.
  • Quên ơn đối với mối quan hệ xã hội: Mỗi lần quên ơn – một mối kết nối mỏng đi. Người từng giúp đỡ bạn sẽ không muốn lặp lại điều đó lần nữa. Người chứng kiến sẽ học cách phòng thủ, dè chừng. Xã hội dần mất đi sự “tự nguyện” – thay vào đó là sự tính toán, đắn đo, sợ bị “quên”. Văn hóa cộng đồng trở nên lạnh lẽo, thiếu gắn bó, vì ai cũng ngại trao đi mà không được nhớ đến.
  • Quên ơn đối với công việc, sự nghiệp: Người không biết ghi nhận sẽ khó làm lãnh đạo truyền cảm hứng. Họ không thể giữ đội ngũ, không xây được lòng trung thành. Đồng nghiệp sẽ không muốn hợp tác, vì không cảm thấy được ghi nhận. Mối quan hệ đồng nghiệp trở nên vụ lợi, tạm bợ, và khi có biến cố, không ai thật lòng “chống lưng” cho ai.
  • Quên ơn đối với cộng đồng, xã hội: Xã hội càng phát triển nhanh – càng dễ quên ơn. Khi mọi thứ xoay quanh tốc độ, thành tích, vị trí – thì những bàn tay từng nâng đỡ ta dễ bị lãng quên. Một cộng đồng không tri ân là cộng đồng sống vội, thiếu chiều sâu, không giữ được di sản đạo đức. Đó là nơi con người mất dần kết nối với nhau, vì không còn lý do để gắn bó ngoài lợi ích.
  • Ảnh hưởng khác: Trong gia đình, con cái không cảm ơn cha mẹ – khiến người lớn cảm thấy mình “bị xem như nghĩa vụ”. Trong giáo dục, học trò không tri ân thầy cô – làm nghề dạy trở nên vô hồn. Trong tâm linh, người không tưởng nhớ tổ tiên – sẽ sống không gốc, không chiều sâu. Trong cộng đồng, quên ơn là bước đầu của sự vô cảm, từ đó dẫn đến vô trách nhiệm, vô tâm, rồi vô đạo.

Từ những thông tin trên có thể thấy, quên ơnhành vi tưởng như nhỏ – nhưng lại có tác động dây chuyền rất lớn. Nó không làm ai tổn thương ngay – nhưng làm suy yếu từng mối quan hệ một cách chậm rãi. Và khi nhận ra thì nhiều mối kết nối đã rạn nứt không thể hàn gắn. Quên ơn không đáng trách – nhưng rất đáng lo. Vì một khi đã thành thói quen, nó sẽ khiến cả một cộng đồng sống không còn cảm xúc thật với nhau.

Biểu hiện thực tế của người có thói quen quên ơn.

Chúng ta có thể nhận ra quên ơn qua những suy nghĩ, hành viphản ứng thường gặp nào? Người quên ơn thường không nhận ra mình đang làm tổn thương người khác. Họ không có ý xấu, không phản bội, không công kích – nhưng lại thiếu một cái nhìn trở lại, thiếu một lời cảm ơn đúng lúc. Những biểu hiện sau sẽ giúp bạn nhận diện rõ hơn dạng người này, để nhắc nhớ chính mình sống tử tế hơn từng ngày.

  • Biểu hiện của quên ơn trong suy nghĩthái độ: Là khi một người tin rằng “mọi thứ mình đạt được là nhờ nỗ lực cá nhân”, “Ai cũng phải tự lo cho mình – sao phải cảm ơn ai”. Họ coi sự giúp đỡ là hiển nhiên, là phần thưởng, chứ không phải ân tình. Người quên ơn thường có tư duy tự mãn, ít khi nghĩ về giai đoạn từng yếu đuối và được nâng đỡ.
  • Biểu hiện của quên ơn trong lời nóihành động: Là khi họ hiếm khi nhắc đến người từng giúp mình, không gửi lời cảm ơn sau khi nhận được hỗ trợ, hoặc không quay lại thăm hỏi, báo tin về hành trình của bản thân. Khi được khen, họ nhận hết về mình; khi thành công, họ không nhắc đến người từng tạo cơ hội; khi có điều kiện, họ không chủ động hồi đáp. Đó là kiểu người “cảm ơn bằng im lặng” – để rồi người trao đi cảm thấy hụt hẫng.
  • Biểu hiện của quên ơn trong cảm xúctinh thần: Là khi họ không cảm thấy có lỗi khi quên ơn. Khi được nhắc về người cũ, họ gượng gạo hoặc tỏ ra không quan tâm. Khi nghe lời nhắc “sao không cảm ơn?”, họ phản ứng: “Tôi không có ý quên”, “Người đó đâu cần gì”. Họ không thấy lòng biết ơn là cần thiết, và cũng không nhận ra mình đang đánh mất một phần nhân cách quan trọng.
  • Biểu hiện của quên ơn trong công việc, sự nghiệp: Là khi một cá nhân sau khi được thăng tiến – không nhớ ai đã mở đường cho mình. Họ có thể từng được chỉ dạy, nâng đỡ, giới thiệu cơ hội – nhưng không quay lại mời cộng tác, không có hành động hồi đáp, không trao tiếp giá trị cho người mới. Họ sống như thể mọi điều tốt đẹp đến với mình là hiển nhiên, và dần trở thành người khó được yêu quý thật lòng trong đội ngũ.
  • Biểu hiện của quên ơn trong khó khăn, nghịch cảnh: Là khi họ vượt qua giai đoạn khó khăn – nhưng không nhớ đến người đã ở cạnh lúc mình yếu đuối. Họ không gửi tin báo rằng mình đã ổn, không hỏi thăm lại người cũ, hoặc tệ hơn – né tránh liên hệ với người từng giúp mình “vì ngại nhắc chuyện cũ”. Trong khi người kia vẫn chờ một dấu hiệu hồi đáp, thì họ đã bước tiếp như thể chưa từng được đỡ nâng.
  • Biểu hiện của quên ơn trong đời sống và phát triển: Là khi họ học được điều gì đó, được truyền cảm hứng – nhưng không ghi nhận người truyền cảm hứng đó. Họ chia sẻ tri thức, kiến thức – nhưng không trích dẫn nguồn, không cảm ơn người chia sẻ đầu tiên. Họ dễ rơi vào trạng thái “cầm mà không nhớ ai trao”, và từ đó đánh mất sự liêm chính trong hành trình học tập, phát triển.
  • Các biểu hiện khác: Trên mạng xã hội, họ đăng bài tri ân người nổi tiếng, nhưng không nhắc đến bạn học cũ từng giúp đỡ họ làm bài tốt nghiệp. Trong lễ tốt nghiệp, họ cảm ơn cha mẹ – nhưng không gửi lời nào đến thầy cô. Trong các dịp đặc biệt, họ không có thói quen gọi điện, nhắn tin tri ân người cũ. Họ sống lịch sự – nhưng lạnh. Đúng mực – nhưng thiếu tình.

Nhìn chung, người quên ơn không phải là người xấu – nhưng là người sống thiếu kết nối. Họ có thể không nhận ra, nhưng chính sự lãng quên ấy làm rạn nứt lòng người, khiến người từng hết lòng cảm thấy mình “vô hình”. Và nếu không điều chỉnh, họ sẽ tiếp tục lặp lại điều đó trong mọi mối quan hệ, khiến bản thân dần trở nên đơn độc trong sự thành công không còn ấm áp.

Cách rèn luyện, chuyển hóa hành vi quên ơn.

Liệu có những hướng thực hành nào hiệu quả để hóa giải quên ơn từ bên trong? Không ai muốn mình trở thành người quên ơn. Nhưng nếu không được rèn luyện – lòng tri ân sẽ dễ bị che mờ bởi guồng quay cuộc sống. Dưới đây là những cách thiết thực giúp bạn trở thành người biết ơn sâu sắc – không chỉ bằng lời nói, mà cả bằng hành vi sống.

  • Thấu hiểu chính bản thân mình: Hãy viết lại danh sách những người từng giúp đỡ bạn, từ lớn đến nhỏ. Gồm cả người bạn đã quên, người không còn giữ liên hệ, người bạn từng thờ ơ. Tự hỏi: “Mình đã cảm ơn họ chưa?”, “Mình từng có ý định quay lại, nhưng vì sao chưa làm?”. Sự thành thật với quá khứ là bước đầu của lòng tri ân thật sự.
  • Thay đổi góc nhìn, tư duy mới: Hiểu rằng lòng biết ơn không làm bạn nhỏ đi mà làm bạn sâu sắc hơn. Người biết ơn không yếu đuối mà là người dũng cảm thừa nhận mình không thể một mình đi qua tất cả. Khi bạn có một góc nhìn đúng về tri ân – bạn sẽ không bao giờ quên những bàn tay từng đỡ mình qua giai đoạn gian khó.
  • Học cách chấp nhận khác biệt: Dù hiện tại bạn và người từng giúp không còn liên hệ – nhưng điều đó không xoá đi quá khứ. Hãy học cách ghi nhận dù không thể hiện bằng hành động lớn. Một tin nhắn, một dòng status, một lời giới thiệu trong bài phát biểu… cũng là cách thể hiện lòng biết ơn mà không làm ảnh hưởng đến nhịp sống hiện tại.
  • Viết, trình bày cụ thể trên giấy: Viết thư tay hoặc email cho một người bạn từng quên tri ân. Kể lại điều họ đã làm cho bạn, bạn từng cảm thấy gì, và giờ đây bạn muốn nói lời cảm ơn như thế nào. Dù gửi hay không – bức thư đó cũng là lời xin lỗi nội tâm, giúp bạn kết nối lại với lòng người và chính mình.
  • Thiền định, chánh niệm và yoga: Hằng ngày, hãy dành 5 phút thiền với câu hỏi: “Hôm nay mình nhận được điều gì từ người khác mà mình chưa kịp cảm ơn?”. Câu hỏi đơn giản – nhưng nếu thực hành đều đặn, sẽ giúp bạn phát triển một thói quen tri ân tự nhiên, không cần nhắc.
  • Chia sẻ khó khăn với người thân: Hãy nói: “Mình đang học cách sống biết ơn hơn – nếu bạn thấy mình vô tình quên điều gì, nhắc giúp mình nhé.”. Có người đồng hành nhắc bạn điều tử tế sẽ giúp bạn sống tỉnh thức, không bị cuốn trôi trong vô tình.
  • Xây dựng lối sống lành mạnh: Người sống vội dễ quên ơn. Người ngủ đủ, ăn lành mạnh, sống chậm – sẽ có nhiều khoảng lặng để nhớ lại những điều nhỏ bé mà mình từng nhận được. Họ cũng dễ thực hành tri ân bằng hành vi – như gửi quà nhỏ, hỏi thăm, mời bữa ăn, chia sẻ cơ hội…
  • Tìm sự hỗ trợ chuyên nghiệp: Nếu bạn thấy mình có xu hướng lạnh cảm, dễ quên đi những ai từng nâng đỡ – có thể bạn đang sống với một trạng thái cảm xúc bị đóng băng do tổn thương cũ. Trị liệu sẽ giúp bạn mở lại những tầng cảm xúc đã bị lãng quên, kết nối trở lại với lòng biết ơn thật sự từ bên trong.
  • Các giải pháp hiệu quả khác: Mỗi tháng, hãy chọn một người để cảm ơn bằng hành động. Hãy dạy con bạn nói lời cảm ơn – nhưng chính bạn cũng phải làm gương. Khi viết bài, phát biểu – hãy nhắc đến người từng dẫn dắt mình. Khi có cơ hội – hãy trả ơn bằng cách giúp người khác, duy trì dòng chảy thiện lành.

Tóm lại, quên ơn là lỗi phổ biến – nhưng hoàn toàn có thể chữa lành. Chỉ cần bạn chịu quay lại nhìn – mọi gắn bó cũ sẽ sống dậy. Và bạn sẽ không còn cô đơn trong thành công, vì những mối quan hệ được nối lại bằng sợi chỉ bền vững nhất: lòng biết ơn.

Kết luận.

Thông qua hành trình lý giải về quên ơn, từ định nghĩa, phân loại, ảnh hưởng đến các phương pháp chuyển hóa, mà Sunflower Academy vừa trình bày ở trên. Hy vọng bạn đã nhận ra rằng, lòng biết ơn không phải là một nghĩa vụ lễ nghi mà là sợi dây vô hình giúp ta giữ lại điều tốt đẹp giữa người với người. Khi bạn nhớ được ai từng giúp mình, bạn cũng đang giữ lại phần người tử tế trong chính mình. Và đó là nền móng bền vững cho mọi mối quan hệ chân thành trong đời sống hiện đại.

a

Everlead Theme.

457 BigBlue Street, NY 10013
(315) 5512-2579
everlead@mikado.com

    User registration

    You don't have permission to register

    Reset Password